Những vụ án dân sự không hòa giải được
Tiến hành hòa giải vụ án dân sự là hoạt động tố tụng do Tòa án thực hiện nhằm giúp đỡ các đương sự thỏa thuận với nhau về giải quyết vụ án dân sự. Việc hòa giải có ý nghĩa hết sức quan trọng, nó vừa đảm bảo tiết kiệm chi phí cho Nhà nước và công dân, giải quyết triệt để các mâu thuẫn giữa các đương sự, vừa giảm bớt giai đoạn tố tụng kéo dài…
Về nguyên tắc, Tòa án phải tiến hành hòa giải vụ án dân sự trước khi đưa vụ án ra xét xử sơ thẩm. Tuy nhiên trong một số trường hợp vụ án dân sự không tiến hành hòa giải được. Về bản chất, đây là những trường hợp pháp luật quy định cần phải tiến hành hòa giải nhưng thực tế gặp trở ngại khiến tòa án không thể tiến hành hòa giải được.
Điều 207 Bộ luật Tố tụng Dân sự 2015 quy định những vụ án dân sự không tiến hành hòa giải được, bao gồm:
- Bị đơn, người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan đã được Tòa án triệu tập hợp lệ lần thứ hai mà vẫn cố tình vắng mặt.
- Đương sự không thể tham gia hòa giải được vì có lý do chính đáng.
- Đương sự là vợ hoặc chồng trong vụ án ly hôn là người mất năng lực hành vi dân sự.
- Một trong các đương sự đề nghị không tiến hành hòa giải.
Đây là bốn trường hợp vì những lý do thực tế mà pháp luật cho phép không cần tiến hành hòa giải giữa các đương sự và tiến hành tiếp tục giải quyết vụ án ở những bước tiếp theo. Quy định này đã góp phần giúp vụ án dân sự được giải quyết nhanh chóng, thuận tiện và chính xác. Vì trong thực tế, có nhiều trường hợp pháp luật quy định cần hòa giải nhưng các bên đương sự không tham gia hòa giải vì cố tình trốn tránh hay có lý do chính đáng. Do đó, nếu pháp luật không quy định về những trường hợp này, việc giải quyết vụ án sẽ vướng mắc, kéo dài và khó giải quyết.